Trăng lên
Đêm qua trăng chếch đầu đình
Em ngồi thơ thẩn một mình đọc thơ
Đường đời được mấy giấc mơ
Đêm nằm em nhớ em mơ tiếng cười
Mai đây em đến đầu đình
Hẹn thầy đến ngõ một mình em ra
Em nhìn thấy dáng thầy ra
Trông thầy đáng quý nhìn thầy muốn yêu
Thầy đồ béo tốt đậm đà
Mặt to tai lớn thật là em yêu
Hôm nay sáng nắng chiều mưa
Em thương em nhớ đến trưa đến chiều
Xa nhau cách mấy bức tường
Chưa về em nghĩ mấy lần định sang
Nhìn ra chẳng thấy thầy đâu
Nhìn thấy đứa bé đang cười thơ ngây
Bao năm em đợi em mong
Xin thầy đứa bé thơ ngây biết cười
Mai đây ra đón thầy vào
Là duyên có phúc thầy đồ thương em
Đêm nằm em vẫn ước mong
Mai sau có được thằng cu ra đời
Ở nhà em bế em hôn
Trông bé ngộ nghĩnh bé cười ngay thơ
Mai đây em gọi thầy sang
Thầy nhìn thầy ngắm bé ngoan thầy cười
Thơ vui có thật thầy ơi
Trời cho thầy được đến ngày gặp nhau
Thơ vui là chuyện trên đời
Gặp duyên đúng số thầy đồ yêu em
Mai đây hạnh phúc chan hòa
Em vui như tết thầy cười như hoa
Bài này đẹp lắm thầy ơi
Duyên trời đã định từ lâu được rồi
Trăm năm mới có một nhà
Họ mai chính diện thầy đồ yêu em
Từ nay cho đến về sau
Ăn đời ở kiếp thương nhau đến già
Hôm nay tiên hỏi thầy đồ
Trời cho thầy được ăn dầy có duyên
Từ nay cho đến tháng mười
Trời thương trời phú cho thầy ăn to
Mai đây thầy được ba cô lái sề
Ăn nhau biết nhịn nhìn nhau mà cười
Khôn ngoan là ở thầy đồ
Công bằng hợp lý thầy cười vui vui
Mai kia thằng nhóc ra đời
Chị em chăm bón yêu thằng cu con
Thầy đồ thích chí cười thầm
Tối đến đi ngủ cười đùa bên nhau
Thầy cười hôn em
Thầy đồ 1090