Ngủ chung một giường
Đêm đông gió bấc lạnh lùng
Thương ai thầy gọi ngủ chung một giường
Gái già thức dậy nhìn xem
Đúng là gái trẻ ôm nhau thầy cười
Gái già tức giận cơn điên
Tam bành tục tặc nổi lên bà nhìn
Bà nhìn gái trẻ sợ run
Thầy đồ biết ý rút lui thầy cười
Thầy đồ giả cách nghĩ mưu
Thầy nói thong thả thầy chiều thương em
Gái già nghe nói bùi tai
Bà thương tôi nhớ bà cười tôi vui
Gái già nghe nói vào tai
Thầy nói như thế tôi đâu điên khùng
Thầy đồ ngọt nhạt thương bà
Thầy nói khéo thế bà vui bà cười
Thầy đồ tán tỉnh bà nghe
Bà vui bà thích bà cười gọi em
Ra đây chị bảo em này
Dù chị có nóng em thì bỏ qua
Không vui đóng cửa trong nhà
Bảo nhau chị quí đấy là chị em
Đường đời phúc phận có duyên
Để thầy phân sử ấm êm cửa nhà
Người ngoài nghe thấy lại khen
Chị em đoàn kết thương nhau lại cười
Thơ vui thơ đố thầy đồ
Thầy khôn giải quyết hai bà lườm nhau
Từ nay cho đến về sau
Im hơi lặng tiếng trông nhau mà cười
khéo ăn khéo ở trên đời
Chồng chung vợ chạ lại cười bên nhau
Ở đời khéo ở thì hơn
Tối đến đi ngủ lại đùa hôn nhau
Người ta nghe thấy cười đùa
Có người lại bảo rằng là thương nhau
Yêu nhau cái đít cái mông
Chồng chung vợ chạ cười đùa thương nhau
Thần cho thần gửi thầy đồ
Tối đến đi ngủ nằm chung một giường
Thầy đồ 300