Đêm thơ
Đêm trăng thơ mộng tình dài
Em ngồi thơ thẩn một mình chờ ai
Nghe thơ thầy gẩy cung đàn chờ ai
Ngâm thơ uống rượu thầy cười
Cung đàn thầy gẩy tiếng đàn lẳng lơ
Nghe thơ em hỏi thầy đồ
Thầy thương thầy nhớ thầy cười gọi ai
Đêm khuya trăng tỏ sao mờ
Em nằm không ngủ em chờ thầy sang
Thương nhau xa mấy cũng gần
Em thương thầy nhớ em yêu thầy cười
Bao giờ cho đến tháng mười
Chung chăn gối đệm bạn đời trăm năm
Hằng ngày em vẫn đi qua
Trông thầy sao suyến thầy buồn nhớ ai
Nghe thơ thầy đọc em cười
Thầy thương em nhớ thầy cười em vui
Mười năm em sống bên thầy
Được thầy săn sóc được thầy yêu thương
Ở đời có một không hai
Rượu ngon gái đẹp rại gì thầy quên
Hôm nay thầy thích thầy cười
Em yêu em thích ai cười kệ ai
Ngâm thơ là tiếng thầy đồ
Trông thầy có tiếng đẹp trai thầy cười
Lương duyên tự bởi ông trời
Là duyên là số là trời gọi cho
Đường đời hạnh phúc là duyên
Ở đâu đưa đến thầy cười em vui
Thầy đồ khúc khích thầy cười em yêu
Cái duyên trăm năm tiên bắc nhịp cầu
Qua sông em nội qua đèo em sang
Từ nay cho đến mai sau
Đúng trời đã định đến ngày gặp nhau
Thầy cười em yêu
Bây giờ em đã yêu thầy
Yêu ngang yêu ngửa cho đời thêm xuân
Nói ra cho hết tình đời
Đúng trời đã định không rời nhau ra
Mấy lần em hẹn thầy ơi
Em du thầy ngủ em du thầy cười
Tiếng đàn thầy gẩy nghe hay
Tiếng chim ca hát em mơ bóng thầy
Mai đây thầy vẫn nhìn em
Thầy nhìn em đẹp thầy không muốn về
Thầy nhìn thầy thích mải mê
Đúng trời đã định em mê thầy rồi
Thầy đồ 1067